15 thg 5, 2012

Nỗi buồn Adam

Ôi chiếc xương sườn của ta
Chúa Trời đã lấy ra
Để tạo nên nàng
Eva, người đàn bà nông nỗi
Tin theo lời giả dối
Của con rắn ranh ma
Hái trái cấm để ăn
Lại còn đưa cho ta ăn nữa
Ta cũng thật dại dột
Đã nghe theo lời nàng
Cả hai cùng phạm tội
Bị đuổi khỏi địa đàng
Phải làm việc cực khổ
Mới kiếm được miếng ăn
Ở một cõi thế gian
Vàng son và hư ảo
Lại phải mang nặng trên người đủ thứ quần áo
Chẳng được thoải mái trần truồng
Mà không thấy mắc cỡ
Như khi còn ở địa đàng

5/2012

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét