14 thg 3, 2012

Món nợ yêu thương




Tôi chẳng mắc nợ ai
Chỉ nợ cuộc đời món nợ yêu thương (*)
Mắc nợ người xưa
Lời yêu chưa đáp lại
Nợ cỏ cây
Ngọt ngào hương hoa trái
Nợ tương lai
Những mơ ước không thành.


Tôi nợ màu trời xanh
Những hy vọng mong manh
Những niềm vui
Bùng lên rồi tắt lịm
Tôi nợ buổi chiều một làn mây tím
Những đêm phiêu du giấc mộng lạc loài.

Tôi đi qua hết cõi đời này
Nợ lại những điều tôi chưa làm được
Những món nợ từ muôn ngàn kiếp truớc
Biết trả cho ai giữa biển khổ vơi đầy?

Từng ngày trôi dù chưa tỉnh cơn say
Tôi chờ đợi những niềm vui bất chợt
Đợi tình yêu bằng con tim yếu ớt
Run rẩy đón chờ tia nắng sớm bình minh.

Một mai kia về nơi bến yên bình
Tôi dâng hiến chút tình còn sót lại
Một chút đức tin dẫu chưa bằng hạt cải (**)
Tôi sẽ ươm mầm vào lòng đất quê hương.
Để trả cho đời
Món nợ yêu thương.

3.2012
XUÂN DŨNG

Chú dẫn Kinh thánh:
(*)  Đừng mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu thương nhau mà thôi, vì ai yêu kẻ lân cận mình, ấy là đã làm trọn luật pháp. (Romans 13:8)
(**) ... vì ta nói thật cùng các ngươi, nếu các ngươi có đức tin bằng một hột cải, sẽ khiến núi nầy rằng: Hãy dời đây qua đó, thì nó liền dời qua, và không có sự gì mà các ngươi chẳng làm được.(Matthew 17:20)

Bài đã được đăng trên website hoithanh.com của Vietnamese Global Christian Network (USA) http://hoithanh.com/Home/van-nghe/2666-mon-no-yeu-thuong.html

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét